Thứ Hai, 30 tháng 11, 2009

Quyết định nha anh!

Tối qua và sáng nay, nghĩ đến chuyện anh về là em vui lắm. Em biết chị vào cháu của em về cũng lâu rồi, nhưng em lại ko vui như hồi đêm qua và sáng nay đâu.
Em muốn thông báo cho tất cả mọi người biết anh sẽ về trong Tết này! Sáng nay em gặp bà Ngoại, dì Tư và cả cậu Hùng nữa, muốn thông báo lắm luôn! Nhưng vì mẹ muốn tạo bất ngờ đến phút 89' nên em chỉ mỉm cười mỗi khi mình muốn nói. Hiihih vui quá. Cả công ty em đều biết hết rồi. Lúc nãy em cũng định bắt máy điện thoại gọi cho mẹ nữa đó.
Anh xã về đi nhé. Hiện giờ là thời gian nghỉ lễ và nghỉ đông mà. Anh về nha anh xã! Hình ảnh tuyết thì anh cũng đã biết rồi đó, nó đẹp thiệt nhưng em nghĩ nó ko thể so sánh bằng cảnh đoàn viên gia đình, gặp gỡ ông bà, bố mẹ và bà xã đâu nhỉ?
Con về chuyện tiền nông, em xin anh đừng nghĩ đến nhé. Bởi vì nó ko phải là vấn đề của gia đình mình bây giờ. Quả thật, anh và em (gia đình nhò của mình) đang nợ bố mẹ tiền bạc lẫn nhiều sự giúp đỡ của bố mẹ rất nhiều. Nhưng chúng mình sẽ luôn ghi nhớ điều đó mà anh! Chúng ta là những người có trách nhiệm mà anh!
Em tin là anh sẽ có những quyết định rất chuẩn (chuẩn ko cần chỉnh luôn). Mặc dù đối diện với việc anh về rồi lại tiếp tục ra đi, thật là khó khăn cho anh và cả em nữa. Nhưng em nghĩ mình phải mạnh dạn đối diện với thực tế đó thôi. Em không níu kéo anh xã đâu. Anh đã có một quyết định đúng đắn khi đi học, lo cho tương lai của tụi mình, thì không một lý do gì em lại ngăn cản nó cả. Còn về phần anh cũng vậy, anh đi vì sự hãnh diện của gia đình, vì tương lai của anh, của chúng ta và của bé Tí, bé Ti nữa mà. Chắc chắn những điều này sẽ lại là những sức mạnh giúp anh trở lại việc học tiếp tục. Anh đừng lo nghĩ nhé. Em nhớ anh, mong chờ biết được quyết định của anh đó.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét