Thứ Ba, 19 tháng 10, 2010

Em mơ thấy chuyện gì không hay vậy? Còn chuyện của anh chắc cũng tệ như giấc mơ của em

Sao em viết mà không viết hết, bỏ trống vậy làm anh nghĩ lung tung.
Mấy bữa nay anh cũng nhớ em, rồi lại thêm chuyện xãy ra vào chủ nhật vừa rồi. Đúng câu họa vô đơn chí phút bất trùng lai.
Anh cần hỏi em lại 1 chuyện, điều này hiện đang là mối quan tâm của anh. Thực lòng mà nói, em cảm thấy anh hay cách nói chuyện của anh có vấn đề gì hay không? Cụ thể là em có cảm thấy anh nói chuyện giả dối hay không?
Chuyện kế tiếp là anh đang rất bực văn phong của anh, viết 1 đường thì người đọc lại hiểu 1 nẻo, anh không biết hướng được nội dung chính của những gì anh muốn viết để người đọc hiểu ý anh muốn nói gì. Bản thân em cũng đã từng trãi kiểu viết của anh qua những chuyện không vui đã xãy ra thời gian qua. Em nói cho anh biết anh cần phải làm gì để sửa lại cái kiểu này của anh. Chứ nếu cứ kiểu này chắc đến em hay mọi người thân của anh cũng sẽ chán ghé và bỏ mặc anh thôi.
Làm người thật khó, đôi khi anh cảm thấy làm 1 cái cây có vẻ dễ dàng hơn.  Vừa rồi chị Hồng vừa mới nhắc anh về kế hoạch học tập trong thời gian sắp tới, nó làm anh cảm thấy lúng túng không biết nên chọn thời điểm nào và dịp nào để kể đầu đuôi cho chỉ biết đây?
Chán, chán quá đi thôi. Giờ chắc chỉ có còn em giúp anh được thôi.

1 nhận xét:

  1. Em đâu có thấy văn phong anh có điểm nào không ổn đâu anh? Sao anh lại nghĩ như vậy? Em nhớ anh!

    Trả lờiXóa