Thứ Tư, 18 tháng 8, 2010

Em nhớ anh nhiều lắm!

Hôm qua đúng là chịu không nổi thiệt! Cả hai tụi mình đều rất muốn nói chuyện với nhau, anh thì luôn thức khuya để mong em thức dậy nói chuyện. Vậy mà chuyện như sáng nay lại xảy ra.
Buổi chiều tối hôm qua, em nhớ anh khinh khủng, gọi tên anh trên đường đi về, hình ảnh của anh luôn xuất hiện trong lòng em mỗi khi em vui, em buồn và những lúc em khó khăn bế tắt. Nghĩ về sợi dây chuyền anh tặng mà em cứ luôn cười một mình hoài luôn. Vì vậy, sáng nay mặt dù không để chuông đồng hồ, nhưng em luôn thức thăm dò, và online mong được nói chuyện với anh nhiều hơn vào lúc 5g3' sáng nay. Nhưng thiệt là kỳ cục, em online bên skype, chào anh bằng cái mặt cười. Còn bên yahoo em cũng mở lên luôn. Nhưng thiệt là chịu không nổi, em ko chịu chào anh hoặc lên tiếng gì cả, mà cũng vô tình không biết là mình đang invisible nữa. Huhu... thật vọng vì không gặp được ông xã, tự nhủ là anh đang chăm sóc chị Hồng trong bv, nên ngủ tiếp và lại thức dậy lúc 5g30 để tiếp tục thăm dò anh đã về chưa. Buồn quá, anh vẫn chưa về. Thôi thì mình thức dậy đi quét sân vậy. hihi. Trong cái xui lại có cái hên, do trong lòng không vui, nên đã định lấy máy nghe nhạc vừa làm việc vừa dùng âm nhạc xoa dịu lòng mình. Vô tình mình có thể kiểm tra cái điện thoại mình bỏ nó nằm im trong cặp từ lúc đi làm về. hihi, mình có tin nhắn của ông xã. Ảnh đang đợi mình? Ủa sao mình online ko thấy ảnh lên? Kỳ vậy? hihi. Rút cuộc mình có thể gặp anh xã mình trong những phút muộn màng. Đúng là có còn hơn không? Cảm giác vui mừng được gặp anh, nổi nhớ nhung được nguôi ngoai phần nào. Nhìn anh ấy thức thiệt khuya chờ mình, mình cũng chịu không nổi nữa. Nhưng hoàn cảnh như vậy thì biết sao đây! Tụi mình cùng cố lên anh nhé. Yêu thương sẽ bao phủ chúng mình và chúng ta sẽ vượt qua được mọi chuyện và rồi chúng ta sẽ ổn thôi. Đến phút cuối, lòng tham mình lại nổi lên, nỗi nhớ mình đã được nguôi ngoai vì đã gặp và nc với ông xã, vậy mà mình còn ask for more! Muốn được touch và kiss anh ấy thực sự cơ! Mình tham lam quá chăng? Mình là con người mà! hihi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét